27/01/2025 00:00:00
Một Ngày Trên Hành Trình
Đêm qua, các thầy dừng chân giữa cánh đồng trống, ngủ dưới bầu trời rộng lớn. Gió thổi mạnh, khiến việc nghỉ ngơi ngoài trời trở thành một thử thách của sự kham nhẫn. Giáp đã gửi về hình ảnh thầy ngồi giữa đồng vắng, tĩnh lặng như một pho tượng.
Cũng sáng nay, Minh Thiện, người tự nhận là con nuôi của bố mẹ thầy, tìm đến xin theo đoàn. Lúc 3 giờ sáng, anh vào chỗ các thầy nhưng bị anh Báu kiên quyết từ chối. Qua tìm hiểu, tôi mới biết Minh Thiện không phải người tu hành thực sự và cũng không giữ được giới luật như lời anh ta nói.
Hôm nay, có rất đông Phật tử đến cúng dường. Điều đặc biệt là ngày càng có nhiều Phật tử quốc tế biết đến thầy, tìm về với tâm thành kính.
Buổi trưa, các thầy tạm nghỉ dưới tán me tây lớn, bóng cây phủ mát cả một góc trời.
Giữa trưa, một người đàn ông tên Trương Minh Quân tìm đến, trên tay đeo dải ruy băng vàng ba sọc đỏ – biểu tượng của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa cũ. Anh chủ động đối thoại với anh Báu. Cuộc trò chuyện diễn ra trong sự thẳng thắn và lịch thiệp, xoay quanh chính trị và Phật pháp. Anh Quân là người có quan điểm chính trị ủng hộ chế độ cũ, nhưng đồng thời cũng là một người yêu mến kinh sư. Anh muốn vào diện kiến thầy, đặt vài câu hỏi. Anh Báu đồng ý, với điều kiện anh phải tháo ruy băng xuống – vì thầy không muốn dính đến bất kỳ yếu tố chính trị nào.
Sau đó, anh Quân được gặp thầy. Thầy hoan hỷ trả lời tất cả câu hỏi của anh, giúp anh hiểu sâu hơn về Phật pháp.
Sau buổi chiều cuối năm các thầy đi trong hoàng hôn cực đẹp Có lẽ những hình ảnh đẹp đẽ của ngày cận tết làm cho mỗi con người xa quê như chúng tôi luôn luôn có một cảm giác rất miên man.
Mỗi ngày được dõi theo những bước chân ấy tôi thấy thật thanh thản. Tôi nhìn nhận mọi thứ nhẹ nhàng hơn. Thật may mắn khi sinh ra trong thời này, thật may mắn khi được nghe nhứng lời của thầy.
Một hình ảnh ấm áp khác của ngày hôm nay – chị Linh, một Phật tử người Việt, đã chia sẻ một bữa bún Thái với anh em YouTube theo chân thầy. Lòng tốt của chị khiến ai nấy đều xúc động. Xin gửi lời tri ân đến tấm lòng đẹp ấy.
Trước khi khép lại ngày hôm nay, tôi xin ghi lại một lời dạy của thầy trong cuộc trò chuyện với anh Quân. Khi anh hỏi làm thế nào để buông bỏ ái luyến, thầy chỉ nói một điều:
"Muốn buông bỏ, trước hết phải có tín lực – niềm tin vững chắc."
Có lẽ tôi cũng dần hiểu ra rằng, để bước đi trên con đường này, thầy phải có niềm tin tuyệt đối vào Chánh Pháp. Cũng như anh Báu, Giáp, Hà và những ai đang đồng hành – nếu không có niềm tin kiên định, làm sao có thể tiếp tục cuộc hành trình đầy ý nghĩa này?